Lời tựa bản Gia phả gốc
Ngày 04/01/2019

Đây là “Lời tựa” trong bản gia phả hệ cố tổ họ Lâm do ông Lâm Hồng Sia làm chủ biên, lời tựa này có sử dụng, tham khảo ý từ bản gia phả hệ đại cố tổ Võ Văn Ruộng do ông Võ Văn Trộn làm chủ biên. Xin phép được giới thiệu:

 

Nhìn về cội nguồn gốc người Việt Nam xa xưa từ đời vua Hùng cho đến hiện nay đã trải qua bao thế hệ, sóng gió nhiều đời vua, chúa, nhiều dòng tộc họ hàng khác nhau. Tổ tiên ông bà ta xưa có câu “Cây có cội, nước có nguồn” “Chim có tổ, người có tông” cho nên con người ai ai cũng đều có tổ tiên, ông bà, cha mẹ v.v… là những người có công lai tạo và xây dựng thành những thế hệ con cháu cùng huyết thống, từ đời này sang đời khác.

Do vậy mà con người sinh ra, lớn lên già rồi chết. Từ vai làm cháu làm con chuyển dần thành vai làm cha mẹ, ông bà rồi tổ tiên của các thế hệ tiếp nối về sau, và cứ như vậy mà phát triển vô tận. Nếu khẳng định là “vô tận” mà ngay bây giờ ta không lưu ý ghi lại “gia phả” thì dẫn đến bà con họ hàng trong huyết thống cũng dần dần thành người xa lạ với nhau. Và chính vì thế mà cũng không ít người đã đang và sẽ vi phạm “luân thường”, “đạo lý” không giữ được bậc tôn ti trật tự của tông môn và cuối cùng là “mất gốc” mà người phải chịu trách nhiệm đó trước hết là những người thanh niên đang còn sống trong từng thế hệ của từng giai đoạn nhất định.

Xuất phát từ quan điểm đó, trên cơ sở kế thừa, cải biến điều chỉnh và bổ sung… người viết quyết tâm vượt khó để sưu tầm cái mới, cái cụ thể để viết nên bộ gia phả này. Tuy không thể cầu toàn đầy đủ và hoàn chỉnh theo mong muốn nhưng dù sao đi nữa cũng là “có hơn không”, nó cũng có tác dụng phấn đấu nhằm phục vụ cho những yêu cầu trước mắt như sau:

1. Yêu cầu thứ nhất:

Để con cháu những thế hệ tiếp nối từ đời này sang đời khác hiểu biết về cội nguồn ông bà tổ tiên… để thờ phụng tưởng nhớ công ơn đối với những người đã khuất bóng, cũng như những người cao niên còn sống.

2. Yêu cầu thứ hai:

Trên cơ sở này mà mỗi phả viên phải tự thấy cho được trách nhiệm của mình:

a. Trước hết là trách nhiệm đối với những người trong phả hệ đã mất:

- Phải phân công cùng nhau mà cúng giỗ để tưởng nhớ công ơn sinh thành dưỡng dục, đồng thời cũng là kỷ niệm ngày ra đi vĩnh viễn của người quá cố.

- Phải cùng nhau chăm sóc giúp đỡ những người thân nhân gần nhất của từng phả viên đã chết, nếu họ quá cô đơn, côi cút, nghèo khổ v.v… đang gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống.

- Phải có phân công nhau lo xây dựng tu bổ, gia cố và bảo vệ lăng miếu, mồ mả, hài cốt hoặc tông tích người đã chết.

b. Riêng trách nhiệm đối với người trong phả hệ còn sống:

- Phải xây dựng và giữ vững sự đoàn kết yêu thương nhau, giúp đỡ nhau, bảo vệ đùm bọc nhau trong cuộc sống. Tuyệt đối không vì quyền lợi cá nhân ích kỷ, hẹp hòi nào đó mà chửi bới, mạt sát, xúc phạm, thậm chí còn có ý đồ ám hại nhau gây gây cảnh nồi da xáo thịt, làm cho người sống đau lòng, người chết không yên mộ. Tất cả đều phải nghiêm khắc với mình và rộng lượng với người khác, lấy tình thương huyết thống trong phả hệ làm cơ sở giải quyết.

- Phải giữ đúng luân thường đạo lý, tôn ti trật tự, phân biệt họ hàng huyết thống, vai vế lớn nhỏ… mà quan hệ đối xử nhau trên tinh thần “Phải trái phân minh nghĩa tình trọn vẹn” “Ơn đền nghĩa trả, xóa tan hận thù”.

3. Yêu cầu thứ 3:

Mỗi phả viên phải phát huy ý thức tích lũy lưu trữ tông tích thông tin tư liệu… đồng thời sưu tầm, bổ sung điều chỉnh gia phả này cho chính xác về quá khứ và tiếp tục xây dựng phần hiện tại cũng như tương lai của mỗi tông chi trong từng đời tiếp theo với tựa đề là Gia phả tập II.

4. Yêu cầu thứ 4:

Đây là lần đầu tiên người viết xúc tiến việc lập Gia phả tập I này, nên việc đi tìm người lại quá khứ để truy tông tích đầy đủ của tổ tiên ông bà là một việc làm không đơn giản, gặp phải vô vàn khó khăn, hạn chế, vì trước nay đời ông cố, ông sơ không để lại gia phả, không để lại tài liệu nào. Nguồn gốc tổ tiên ông bà, gốc gác trước đời ông tổ không nắm được từ đâu đến, có bao nhiêu người sống ở đâu, chỉ nghe kể lại ông tổ gốc từ Chợ Lớn lên lập nghiệp làm ăn sinh sống, lấy vợ sinh con đẻ cháu, gốc gác sâu xa hơn không nắm được. Đời ông Tổ Lâm Văn Danh biết được qua ông Võ Văn Khứ và ông Nguyễn Văn Trộn phác họa trong "Gia phả hệ Đại cố tổ Võ Văn Ruộng" vì ông tổ lấy bà Võ Thị Hiếm ở xã Nhuận Đức, huyện Củ Chi, TP. Hồ Chí Minh, là con của ông Đại cố tổ Võ Văn Ruộng. Ông Tổ Lâm Văn Danh còn có người anh ruột nữa là ông Lâm Văn Thành lập nghiệp làm ăn lấy vợ sinh con đẻ cháu ở ấp Bến Đò, xã Tân Phú Trung, huyện Củ Chi, TP. Hồ Chí Minh. Để nắm được thêm thông tin anh em của ông Tổ Lâm Văn Danh còn ai nữa không thì không ai nắm được, không truy tầm được.

Xuất phát từ quan điểm trên cơ sở kế thừa, biết được đâu tìm hiểu đến đó, sau này đời con cháu tìm hiểu bổ sung cho hoàn chỉnh bản gia phả này.

5. Yêu cầu thứ 5:

Theo tập quán tổ tiên ta để lại thì hầu hết con cái sinh ra đều mang họ cha, tuy nhiên trên thực tế thì mỗi con người nam hoặc nữ đều mang trong mình 02 dòng máu của cha và mẹ. Do đó mà một yêu cầu nhất thiết phải đặt ra là: bất kể ai mang họ gì nhưng đã là liên quan huyết thống, đã là con cháu nội hay ngoại của một nguồn gốc ông hoặc bà thì đều phải được bình đẳng, phải có trách nhiệm như nhau trong việc tôn trọng làm rạng rỡ gia phả tổ tiên.

*

*           *

Cuốn sưu tập Gia phả hệ cố tổ họ Lâm tuy người viết đã thận trọng sưu tầm bàn bạc tham khảo qua nhiều người và nghiên cứu đối chiếu với thực tế suốt quá trình dài đăng đẵng để trình bày viết nên. Tuy nhiên, cũng khó tránh khỏi những thiếu sót nhất định và cũng chưa phải hoàn chỉnh chính xác 100%. Với tinh thần quyết tâm cao để chiến thắng khó khăn, người viết đã hoàn thành cơ bản Gia phả tập I. Đó là thành công vô giá là một tài liệu được coi như “Di sản văn hóa” có giá trị lớn về mặt tinh thần lẫn vật chất đối với họ hàng theo hệ huyết thống của dòng họ Lâm, là tiền đề làm cơ sở cho con cháu những đời sau lập tiếp Gia phả tập II…

Kính mong mọi thành viên trong phả hệ không phân biệt vai thứ, thế hệ già trẻ, nội hay ngoại… cùng có trách nhiệm đóng góp cho cuốn sưu tập này ngày càng hoàn thiện và liên tục.

Ban soan thảo
Tin bài khác
click here